Loảng xoảng! Lục Vũ liếc mắt nhìn thi thể của Kỷ Trầm Ngư, chầm chậm khép quan tài lại. Bên cạnh Kỷ Trầm Ngư, bày ra lít nha lít nhít vô số đóa hoa màu trắng. Loại hoa này tên là "Hồi Hồn Hoa", có thể khiến hết thảy mọi thứ xung quanh giữ nguyên trạng thái ban đầu. Lục Vũ nâng quan tài lên, xoay người hướng về phương hướng Trung Thổ mà đi. Lăng Tiêu Thành. Thành trì lúc này, đã được tu sửa gần như hơn phân nửa. Tin tức Tây Lương vực lui binh vừa ra, Lăng Tiêu Thành rất nhanh lại lần nữa trở nên phồn vinh. Chỉ là, xung quanh thành trì, Linh Thạch Pháo vốn được thiết lập đã có thêm rất nhiều. Một số trận pháp sư đi tới đi lui bên cạnh tường thành, không ngừng bày ra một đạo trận pháp cường hãn. Muốn đem công năng phòng hộ của thành trì hoàn toàn tu sửa, cần thời gian dài để tu bổ mới có thể. Lục Vũ có Thái Thượng Trưởng Lão lệnh bài của Lăng Tiêu Tông, trên đường đi tự nhiên là thông suốt không trở ngại. Hắn cùng Tinh Hồn Lão Tổ, rất nhanh đi tới trong đại điện Lăng Tiêu Tông. Lúc này Đại điện Lăng Tiêu Tông, vô số ngọn đèn sáng trưng, tựa hồ là đang nghênh tiếp cái gì đó. "Lục Vũ, ngươi... ân?" Tinh lão và những người khác đi ra nghênh đón, nhưng khi nhìn thấy quan tài mà Lục Vũ đang xách trên tay, đột nhiên tất cả đều sửng sốt. Tinh lão run giọng nói: "Đây... đây là Trầm Ngư?" Hắn dùng đôi tay già nua, dần dần bưng quan tài lên, mở nắp gỗ quan tài. Khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4840539/chuong-1440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.