Âm hồn này ngưng tụ trong hư không thành dáng vẻ một lão giả, khuôn mặt cổ quái, đáng sợ. Lão giả này khi còn sống dường như thực lực không tầm thường, thần hồn của hắn rõ ràng muốn so với người xung quanh ngưng thực hơn rất nhiều, thậm chí hồn thể cũng lớn không ít. Những âm hồn xung quanh bị lão giả này va chạm một cái, mấy hồn phách nhỏ yếu trực tiếp hồn bay phách lạc. "Lại đây, giao nhục thể của ngươi ra đi!" lão giả không chút dữ tợn cười nói. Nhìn những Si Mị Võng Lượng xông tới trước mắt, Lục Vũ nhắm mắt lại, quán tưởng Minh Thần hư ảnh. Phía sau hắn, Minh Thần hư ảnh to lớn giang cánh tay, một cái bắt lấy thần hồn của lão giả. "Đây là cái gì! Không, không!" lão giả kinh hoảng thất thố, cuống quít chuẩn bị bỏ chạy. Lục Vũ hừ lạnh một tiếng, nhẹ nhàng dùng tay khẽ chụp, liền đem hồn phách này trực tiếp diệt sát. Trên sông Hoàng Tuyền cuồn cuộn, Minh Thần giang tám cánh tay, thân thể to lớn gần như chiếm cứ tầm mắt của tất cả âm hồn. Oanh! Oanh! Oanh! Mấy chưởng vỗ xuống, tất cả âm hồn bị vỗ trúng trong nháy mắt vỡ vụn, hóa thành từng luồng từng luồng khói đen tiêu tán vào không trung. Lục Vũ trầm giọng nói: "Kẻ cản ta, chết!" Một số âm hồn tụ tập bên cạnh Lục Vũ, vội vàng hướng bốn phía bỏ chạy. Nhưng mà, những âm hồn này rốt cuộc chỉ là một số nhỏ. Sau khi chúng chết bị vây ở trên dòng sông Hoàng Tuyền này, đời đời kiếp kiếp không thể rời khỏi đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4840515/chuong-1416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.