Theo một tiếng quát chói tai của Lục Vũ, không gian trước mặt lại bỗng nhiên dao động. Đại điện vốn dĩ trông không có gì thay đổi, theo một trận vặn vẹo của không gian, lại bỗng nhiên xuất hiện một đạo vòng xoáy màu đen to lớn. Đạo vòng xoáy kia cực kỳ thâm thúy, từng luồng âm khí từ bên trong tản ra, không biết đi về đâu. "Hắn đã đánh nát cả không gian rồi!" Hai vị cung phụng nhìn nhau. Lục Vũ ôm Kỷ Trầm Ngư, từ từ đặt cô ta xuống đất. "Hai ngươi, ở đây bảo vệ cô ta. Nếu như cô ta dám mất một cọng tóc gáy, các ngươi cứ thế mà chết đi." Lục Vũ liếc qua hai ông lão mặc áo trắng. Hai vị Tán Tiên cung phụng này, giờ phút này đã bị khí thế cường hãn do Lục Vũ phát ra chấn nhiếp, run giọng nói: "Các hạ yên tâm, có hai chúng tôi ở đây, sẽ không để người khác tới gần." Vị Sát Thần này không biết từ nơi nào xuất hiện, ngay cả Thiên Đạo của Tây Lương Vực cũng đã diệt rồi. Để diệt bọn họ, thật sự dễ như trở bàn tay. Lục Vũ không còn nói nhiều với bọn họ nữa, bèn bước một bước vào trong vòng xoáy không gian. Đây không phải là truyền tống trận tiêu chuẩn, khe nứt không gian chỉ là một bộ phận nhỏ trong không gian vô tận của Địa Ngục. Lục Vũ vừa xuất hiện, huyết khí cường hãn lập tức hấp dẫn sự chú ý của tứ phương. "Có... người sống tiến vào rồi." "Nhục thân thật mạnh, huyết khí thật nồng đậm, nếu như nuốt chửng hắn, tu vi của ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4840513/chuong-1414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.