Nghe được tiếng cười này, Ngũ hoàng tử toàn thân bỗng nhiên run lên. Hắn nâng lên đầu, lập tức nghênh tiếp khuôn mặt cười đầy châm biếm của Cửu hoàng tử. "Ngươi sao lại ở đây!" Ngũ hoàng tử quát. Tây Lương Vương tiến hành hiến tế, trừ phi là ngày lễ trọng đại, nếu không từ trước đến nay chưa từng đích thân dẫn hoàng tử đến. Lúc này nhìn thấy Cửu hoàng tử đi cùng bên cạnh Tây Lương Vương, trong lòng Ngũ hoàng tử lập tức hiện ra một cỗ tâm trạng đố kị. Cửu hoàng tử hừ lạnh một tiếng: "Ngươi cho rằng, ta cùng ngươi giống nhau sao? Mang theo nhiều tu sĩ như vậy qua đó, lại còn thua trận. Mặt mày xám xịt trở về rồi, còn dám ở trước mặt ta làm càn." "Ha ha, vì để che đậy thành tích thua trận của chính mình, lại dám dùng lời nói dối vụng về như vậy, thật sự là buồn cười." Ngũ hoàng tử giận dữ: "Ngươi biết cái rắm gì! Ngươi một cái tiểu mao hài tử ngay cả chiến trường cũng chưa từng lên, hiểu cái gì!" "Đủ rồi!" Tây Lương Vương đột nhiên quát lên một tiếng, ngắt lời hai người. Ngay sau đó, Tây Lương Vương dùng một loại ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía Ngũ hoàng tử: "Ta đối với ngươi, rất thất vọng." "Phụ vương!" Ngũ hoàng tử chuẩn bị phân trần. Tây Lương Vương khoát tay, trực tiếp ngắt lời của Ngũ hoàng tử: "Tình báo của chúng ta, len lỏi vào mỗi ngóc ngách của Trung Thổ. Lý Đạo Nhất của Lăng Tiêu Tông phi thăng rồi, một đám người còn lại căn bản cũng không đáng để lo lắng. Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4840505/chuong-1406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.