“Ai!” Trong my vũ của Tinh Lão, phảng phất càng thêm già nua. Đối với con gái của lão hữu, hắn tự nhiên là quan tâm đủ điều, chẳng những nhận làm đệ tử, mà lại khá chăm sóc trong việc tu luyện. Thế nhưng là đối với Kỷ Trầm Ngư mà nói, cái chết của phụ thân nàng, chính là nút thắt cả đời nàng không cách nào gỡ ra. Nếu là không có chiến sự, Tinh Lão tất nhiên sẽ tự mình tiến về Tây Lương, đón Kỷ Trầm Ngư trở về. Thế nhưng là bây giờ... Lăng Tiêu Tông của bọn hắn, sợ là không rảnh lo cho bản thân rồi. “Bọn hắn đến rồi.” Có trưởng lão bỗng nhiên trầm giọng nói. Rầm! Rầm! Từng trận tiếng vang lớn, từ xa đến gần, dần dần truyền ra. Tất cả những người ở Lăng Tiêu Thành, đều cảm giác được có một cỗ uy áp vô danh rơi xuống đầu mình, khiến người đáy lòng chấn động không thôi. “Người Tây Lương đến rồi!” Mấy tu sĩ đứng trên vọng lâu, bỗng nhiên hai mắt phóng ra một đạo hàn quang. Trên đường chân trời, bỗng nhiên xông ra một đám tu sĩ lít nha lít nhít. Trong số những tu sĩ này, phần lớn đều ngự trị yêu thú, phóng tầm mắt nhìn tới, trước mắt thình lình bị một đám yêu thú khổng lồ chiếm cứ. Trên bầu trời, mấy trăm con phi long dang rộng đôi cánh khổng lồ, từng tiếng rồng gầm chấn động thiên địa. Cùng với một trận tiếng trống trận du dương, đám đại quân tu sĩ này bày ra trận thế, chậm rãi tiến về phía Lăng Tiêu Thành. Rầm! Rầm! Rầm! Hàng vạn tu sĩ và yêu thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4840495/chuong-1396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.