Hả? Hỏa Chúc Kiếm Tôn nhíu mày, trầm giọng nói: "Ngươi còn dám đánh trả sao?" Lục Trấn Hải trước đó đã bị Lục Vô Hối đánh bị thương, vừa rồi đã thi triển một lần pháp bảo bảo vệ tính mạng, không thể tưởng được hiện tại còn có thủ đoạn. "Hỏa Long Khiếu Thiên!" Hỏa Chúc Kiếm Tôn lần nữa vung kiếm, kiếm khí hung hãn mang theo hỏa diễm hung mãnh lần nữa ập tới. Mắt thấy, hỏa diễm đầy trời gần trong gang tấc. Nhưng ngay khi lúc này, những hỏa diễm kia lập tức bị một đạo không khí vô hình chặn lại, căn bản không thể tiến lên chút nào. Một tiếng thở dài, vang vọng bên tai mọi người. "Ai lo chuyện bao đồng, đứng ra đây!" Hỏa Chúc Kiếm Tôn thẹn quá hóa giận. Hắn vốn dĩ dự định một kiếm giết chết Lục Trấn Hải, đóng vai trò là bản thành ý của mình, để làm vốn liếng cho bản thân tìm nơi nương tựa Lục Nam Phong. Nhưng không ngờ, lại có thể có người dám trong chuyện này, đối đầu với mình. "Lục Trấn Hải trước đó cho ngươi không ít lợi ích, tại sao phải lấy oán báo ân?" Lục Vũ chầm chậm từ trên ghế đứng lên. Vừa rồi, hơn ba mươi vị Chí Tôn được Lục Trấn Hải cung kính mời đến, đã đi sạch bách, chỉ có Lục Vũ vẫn còn ngồi trên ghế. Bốn phía trống trải một mảnh, Lục Vũ một bộ thanh sam, đặc biệt bắt mắt. Sở Ngọc Nhược một bên trong lòng giật mình, vội vàng khuyên nhủ nói: "Vương Trần!" Nàng vừa rồi còn khuyên hắn, đừng xung động. Lục Vũ khoát tay với nàng, sau đó từng bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4840437/chuong-1338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.