Lục Vô Địch vừa xuất hiện, xung quanh lập tức trở nên yên tĩnh. Tất cả mọi người đều chăm chú nhìn vị cường giả trước mắt này, thậm chí rất nhiều Lục gia con cháu, cũng vì uy thế quá mạnh mà không thể cất thành tiếng. Đã trọn vẹn mấy chục năm thời gian trôi qua, Lão tổ Lục gia vẫn luôn bế quan, bặt vô âm tín. Vậy mà mặc dù như thế, hắn vẫn là cường giả mạnh nhất của toàn bộ Lục gia, thậm chí cả Bắc Vực. "Cung nghênh Lão tổ xuất quan!" Lục Trấn Hải bước nhanh đi lên trước, cao giọng cung nghênh nói. Có hắn làm người dẫn đầu, lập tức trên đại điện vang lên một tràng cung nghênh. Chỉ là số người có mặt khá đông, chỉ có người của chi nhánh thứ ba đồng thanh cung nghênh, mà những người của chi nhánh khác thì yên lặng không nói gì. Lục Vô Địch lông mày nhướn lên, cất lời trầm giọng nói: "Xem ra có vài người, không hi vọng lão phu xuất quan à." Trong không khí, một luồng uy áp vô hình lập tức quét ngang ra. Gần như ngay trong một khoảnh khắc, tất cả mọi người đều cảm thấy ở trên người mình, phảng phất có một ngọn núi lớn đè xuống, khiến người ta không thở nổi. Rốt cuộc là ai nói, thân thể Lão tổ Lục gia ngày càng suy yếu, sống không được bao lâu? Lục Vô Địch chỉ vừa xuất hiện, liền khiến những người trước đó còn suy đoán đều ngậm miệng lại. Đông! Đông! Lục Vô Địch đi một bước đến trước đại điện, ánh nắng rơi trên người hắn, lúc này khiến thân ảnh của hắn trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4840421/chuong-1322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.