Cùng với một vệt ánh sáng rực rỡ hạ xuống, trong bức họa vậy mà từ hư không bước ra một nữ tử. Hình dáng nữ tử kia, và người luyện đan trong bức họa, y như đúc! Nữ tử này vừa xuất hiện, ngay lập tức dấy lên một trận sóng gió lớn ở nơi đó. "Chẳng lẽ ta bị hoa mắt, trong tranh làm sao có thể bước ra một người?" "Tiểu tử này không phải là một Ảo thuật sư sao?" "Đây là... Họa Long Điểm Nhãn." Trì Trung Khách ngơ ngác nhìn tình cảnh trước mắt. Đây là cảnh giới mà cả đời hắn đang theo đuổi, mười năm, hai mươi năm, cho đến trên trăm năm, hắn vẫn không đạt tới mức độ Họa Long Điểm Nhãn. Mặc dù bức họa của hắn sinh động như thật, nhưng cuối cùng cũng chỉ là tử vật ký thác vào trong tranh mà thôi, không thể khiến người trong tranh sống sót. Nữ tử trên không, chỉ duy trì được một đoạn thời gian, liền trực tiếp hóa thành một làn khói xanh, tiêu tán không còn một mống. Trì Trung Khách cố gắng bắt lấy, nhưng làn khói xanh kia đã hóa thành vô hình, bay vào không khí rồi biến mất. "Nàng ấy lưu lại trong tranh quá lâu rồi, thần hồn đã sớm hủy diệt, đã bỏ lỡ thời gian tốt nhất để sống lại." Lục Vũ thở dài nói. Thân thể Trì Trung Khách bỗng nhiên run rẩy, trong đôi mắt lóe lên một vệt bi thương khó che giấu. Khoảnh khắc này, sự kiêu ngạo trên người hắn đều biến mất, chỉ có vô tận vẻ chán nản. "Họa công của ngươi cao minh hơn ta quá nhiều. Bảo vật này lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4840395/chuong-1296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.