Hầu như tất cả Chí Tôn đều cho rằng Lục Vũ chết chắc rồi. Cho dù là những cường giả Chí Tôn thành danh đã lâu như bọn họ, nếu đụng phải Thiên Lôi, đều có khả năng bỏ mạng. Càng không nói đến Lục Vũ trẻ tuổi như vậy, hơn nữa còn chỉ là tu vi Minh Văn Cảnh. Lữ Thiên Cương liếc mắt nhìn những người có mặt, dùng một giọng nói âm trầm nói: “Mới vừa xuất thủ người, Lữ mỗ đều đã ghi ở trong lòng.” “Từng người trở về chuẩn bị chiến đấu đi, ta sẽ tự mình dẫn các cao thủ trong tông, đến tận cửa tiêu diệt các ngươi.” Một số người mới vừa xuất thủ, sắc mặt không khỏi biến đổi. Một lời một hành động của Chí Tôn, đều là có suy tính. Huống hồ Lữ Thiên Cương còn là một Tông Chi Chủ, lời hắn nói ra, sẽ không có giả. Lữ Thiên Cương là hậu khởi chi tú, nhưng thủ đoạn của hắn tàn nhẫn, danh tiếng đã vang dội khắp Băng Vực. Nếu như hắn dẫn người đến tận cửa, không ít người e rằng sẽ bị trực tiếp diệt môn. Vân Thánh Lão Tổ cười lạnh nói: “Bất quá chỉ là một người đã chết mà thôi, cho dù hắn thiên tư trác việt, người đã chết thì có khác gì phế vật đâu. Ngươi cứ việc dẫn người tới đây, lão phu tọa trấn Vân Thánh Tông chờ các ngươi.” Lúc này, bầu trời đã bị Thiên Lôi che phủ toàn bộ. Những Chí Tôn khác chỉ nhìn thoáng qua một cái, liền chuyển ánh mắt sang nơi khác. Không ai có thể sống sót trong Thiên Lôi, cho dù là may mắn sống sót, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4840338/chuong-1239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.