Lương Tinh Vũ đôi mắt lấp lánh ý cười nói: "Ngươi chỉ cảm tạ sư tôn, sao không cảm tạ ta chứ?" Lục Vũ không nói nhiều cùng nàng, mang theo Hàn Liên Nhi liền trở lại Thiên Thần Viện. Cửa lớn đóng lại, Lương Tinh Vũ không khỏi dậm chân: "Thực lực rất mạnh, sao người lại giống như khúc gỗ vậy?" Trong Thiên Thần Viện, Hàn Liên Nhi được an trí ở một biệt viện. "Đa tạ... Thiếu chủ cứu ta." Hàn Liên Nhi khẽ sợ hãi nhìn về phía Lục Vũ. Nàng chẳng qua chỉ là một thị nữ, Lục Vũ vì sao phải chạy đến ngoại môn, cứu nàng chứ? Nhất thời, trong lòng Hàn Liên Nhi xẹt qua vô số ý niệm, mặt phấn ửng hồng. "Sau này, có dự định gì không?" Lục Vũ bỗng nhiên mở miệng hỏi. Ừm? Hàn Liên Nhi có chút kinh ngạc nâng lên đầu, nhìn về phía Lục Vũ, không biết hắn có ý tứ gì. Lục Vũ bình tĩnh nói với nàng: "Sau này, chẳng lẽ liền định cả đời nương nhờ người khác, mặc người sắp đặt?" "Ta đã điều tra qua cuộc đời của ngươi, vốn chỉ là một thị nữ của một gia đình quyền quý, bởi vì dưới sự trùng hợp, bị Ngụy Khoan coi trọng, đưa vào Phiêu Tuyết Tông. Ngươi cho rằng đây là vận mệnh nhiều thăng trầm, cho nên ở ngoại môn cẩn trọng từng li từng tí, không dám cùng người khác tranh cãi." "Nhưng ngươi có biết hay không, cảnh ngộ bi thảm này đối với ngươi, đối với một số phàm nhân mà nói, lại là cơ hội nghĩ cũng không dám nghĩ tới?" Hàn Liên Nhi ngơ ngẩn nhìn về phía Lục Vũ, nhất thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4840307/chuong-1208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.