Lục Vũ hơi nhíu mày: "Một phần thức ăn, đã đủ bổ sung năng lượng của ngươi. Nhiều hơn nữa, ngươi không hấp thu được, chỉ lãng phí đi thôi." Món ăn hắn làm ra, năng lượng bổ sung không sai biệt lắm so với Thông Linh đan dược. Lăng Hoành trước mắt này, chẳng qua mới là Pháp Tướng cảnh mà thôi, chỉ riêng một phần món ăn đã đủ để hắn hấp thu trong mấy ngày rồi. Lăng Hoành lạnh giọng nói: "Ngươi, một tên đệ tử ngoại môn nho nhỏ, không nghe thấy ta nói gì sao!" Triệu Minh Kiệt nhìn về phía Lục Vũ: "Đi, làm thêm mấy món nữa." Hắn muốn nhìn một chút, xem những món ăn này có phải là thật sự do Lục Vũ làm ra hay không. Nào ngờ Lục Vũ lắc đầu: "Hôm nay ta chỉ làm bấy nhiêu đây, dùng để chiêu đãi bọn họ, đã đủ rồi." Triệu Minh Kiệt nhíu mày, vậy mà còn có đệ tử ngoại môn dám ngỗ nghịch với hắn? "Triệu trưởng lão, tên tiểu tử này cậy mình biết nấu vài món ăn mà ngay cả lời của trưởng lão ngoại môn như ngươi cũng không để tại mắt rồi. Loại người này nếu không hảo hảo dạy dỗ một phen, sau này ở ngoại môn của Thái Nhất Đạo Tông các ngươi, còn ai nghe lời ngươi nữa?" Lăng Hoành đứng lên, trực tiếp đi đến trước mặt Lục Vũ, tóm chặt lấy cổ áo hắn: "Mau cút đi làm đi, bên ta ít nhất mỗi người phải thêm một phần!" Thế nhưng, Lục Vũ lại không hề nhúc nhích. "Ngươi còn dám phản kháng?" Lăng Hoành giận dữ, cánh tay lần nữa dùng sức. Nhưng Lục Vũ liền như là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4840195/chuong-1096.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.