Lục Đường im lặng không nói gì cất cuốn sổ vào lòng, cảm kích nói: "Đa tạ Đông chưởng môn, có thứ này rồi, ta sẽ rất nhanh có thể bắt được sâu mọt trong liên minh." Yến tiệc rất nhanh đã kết thúc. Lục Đường được đưa đến phòng trên nghỉ ngơi, đương nhiên, những vũ nữ xuất hiện trến yến tiệc cũng được đưa vào phòng của Lục Đường cùng nhau. Trong cả chính đường, nhất thời chỉ còn lại hai nữ nhân Đông Uyển Nguyệt và Đông Uyển Tĩnh. "Tĩnh Nhi, muội không nên nói những lời đó với sứ giả." Đông Uyển Nguyệt thở dài một tiếng, mở miệng nói. Đông Uyển Nguyệt bây giờ không muốn cùng Lục Vũ là địch. Đông Uyển Tĩnh lại ngẩng đầu lên: "Vương Trần kia kiêu ngạo ngang ngược như vậy, còn cướp đi linh thạch vốn thuộc về chúng ta. Phải để người của Lục gia hảo hảo trừng trị hắn!" "Nghe ta nói!" Đông Uyển Nguyệt bỗng nhiên quát lạnh một tiếng: "Muội quả thực đã bị thù hận che mờ đôi mắt rồi, muội có từng nghĩ kĩ xem, Vương Trần kia có lai lịch gì không!" "Không phải chỉ là một Luyện Đan Sư thôi sao, nói không chừng tu vi của hắn cũng là dựa vào đan dược mà chất lên thôi." Đông Uyển Tĩnh khinh thường nói. Đông Uyển Nguyệt cười khổ lắc đầu: "Muội phải suy nghĩ một chút, về tuổi của hắn. Nghe nói hắn bây giờ còn chưa tới hai mươi lăm tuổi, liền đã giống như ngươi và ta, đăng lâm Chí Tôn vị." "Lục gia tuy cao thủ như mây, nhưng ta nói cho muội biết, trong cả thế hệ trẻ của Lục gia, thậm chí trong cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4840163/chuong-1064.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.