Đây là tình huống gì? Đông Uyển Nguyệt trong lòng bỗng nhiên dâng lên một tia dự cảm không ổn. Địch Tiêu đã tính được là tu sĩ mạnh nhất Băng Vực trong khu vực này. Người có thể khiến hắn quay người, còn cung nghênh, vậy sẽ là ai? Đông Uyển Tĩnh run giọng nói: "Chẳng lẽ là Băng Vực lại tới một vị đại nhân vật? Trời ạ, sớm biết rằng chúng ta liền nên thật sớm dời cả tông môn đến Trung Thổ." "Bây giờ nói điều này, còn hữu dụng sao?" Đông Uyển Nguyệt ai thán một tiếng, đôi lông mày khẽ run rẩy, trong lòng tràn đầy không cam lòng. Ngọc Nữ phái của các nàng tuy rằng ở chung quanh là đại tông, nhưng đối với toàn bộ Bắc Vực mà nói, chưa tính là gì. Sở dĩ nàng chọn ở lại tuyến đầu trận địa nguy hiểm này, chẳng qua là vì muốn kiếm lấy nhiều hơn một ít chiến công, để đổi lấy một số tài nguyên và công pháp từ Cửu Tông, nhằm làm lớn mạnh tông môn của các nàng. Đông Uyển Nguyệt có hùng tâm tráng chí, nhưng đáng tiếc, chiến huống đã vượt quá dự liệu của nàng. Chỉ riêng Địch Tiêu, các nàng đã rất khó ứng đối rồi. Nếu như nói, vào lúc này lại xuất hiện một đại nhân vật lợi hại hơn cả Địch Tiêu, vậy các nàng đừng nói đến chiến công, chỉ sợ là bản thân khó giữ được mạng. Trong tiếng cung nghênh của Địch Tiêu, một chiếc chiến hạm chậm rãi rời đi. Đợi đến khi thấy rõ ràng chiến kỳ phía trên, bỗng nhiên có hộ vệ nhịn không được kinh ngạc nghi hoặc lên tiếng. "Cờ đó nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4840156/chuong-1057.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.