Độc Hạt Tông mà thôi? Đông Uyển Tĩnh đầu tiên là sững sờ, ngay sau đó cười ha ha: "Thì ra ngươi cái gì cũng không hiểu a, thôi vậy, chờ ngươi gặp được liền sẽ minh bạch." Ba vị Chí Tôn của Độc Hạt Tông, đều là những tu sĩ lão bối đã thành danh đã lâu. Thậm chí truyền ngôn, Tông chủ Độc Hạt Tông, đã đạt tới cảnh giới Chí Tôn cảnh hậu kỳ. Những nhân vật như bọn họ, cho dù là Đông gia tỷ muội gặp, cũng phải nhượng bộ lui binh. Mà Lục Vũ, một tiểu tử chân ướt chân ráo như vậy, cũng chính là trên phương diện luyện đan có một chút thiên phú, nếu như gặp được bất kỳ một ai trong ba vị Chí Tôn của Độc Hạt Tông, hắn đều rất khó sống sót. Lục Vũ bỗng nhiên nhìn về phía Đông Uyển Nguyệt: "Phương hướng hành quân của các ngươi, có phải là phía tây bắc?" Đông Uyển Nguyệt lông mày nhíu lại: "Ai nói cho ngươi!" Phương hướng hành quân của các nàng, chính là phía tây bắc. Theo thám báo của bọn họ hồi báo, nơi đó chính là chi địa trữ linh thạch của Băng Vực. Nếu như không dựa theo phương hướng này hành quân, vậy các nàng lần này là tới làm cái gì? Đông Uyển Tĩnh cười lạnh nói: "Phải thì như thế nào?" Lục Vũ trầm giọng nói: "Nơi đó tựa hồ có nguy hiểm, các ngươi đừng đi qua." Ý vị châm chọc trên mặt Đông Uyển Tĩnh càng thêm nồng đậm: "Ngươi là thứ gì, chúng ta nguyện ý đi đâu thì đi đó, liên quan gì đến ngươi!" Đông Uyển Nguyệt thì bình tĩnh nói: "Vương Trần Thống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4840147/chuong-1048.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.