"Thiên Hàn Tông? Các ngươi bắt nhiều hài đồng như vậy đến làm gì?" Lục Vũ hỏi. Lúc này, hàn phong một thổi, bạch y nam tử toàn thân không khỏi run lên một cái: "Ta không biết, ta chỉ là một tán tu. Thiên Hàn Tông nói chỉ cần có thể bắt được hài đồng dưới mười lăm tuổi, mỗi khi bắt được một đứa có thể đổi lấy một trăm viên thượng phẩm linh thạch từ bọn họ. Ta cũng chỉ là vì kiếm tiền mà thôi." Lục Vũ thở dài một tiếng: "Xem ra ngươi thật sự là không thấy quan tài không đổ lệ." Nếu là Lục Vũ tu vi còn tại, hắn sẽ trực tiếp thông qua sưu hồn, để biết được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Nhưng cho dù không có sưu hồn, với kinh nghiệm của Lục Vũ, đã sớm phát hiện bạch y nam tử đang nói dối. "Hắn muốn giết ta!" Bạch y nam tử bỗng nhiên rùng mình một cái, trong nháy mắt từ trong lòng lấy ra một tấm phù lục, ném về phía xa. Tấm phù lục kia rơi xuống không trung cư nhiên tự động bốc cháy, hóa thành một con hỏa điểu, bay về phía xa. Bạch y nam tử diện mục dữ tợn nói: "Sư tôn của ta chính là trưởng lão Thiên Hàn Tông, ngươi dám động vào ta, ngươi chết chắc rồi." Uy hiếp? Lục Vũ nhìn về phía tấm phù lục dần bay xa trên bầu trời, trong đôi mắt lóe lên một đạo hàn quang. "Ha ha, phù lục của ta đã đi rồi, bây giờ ngươi đuổi theo, căn bản liền không khả năng đuổi kịp!" Bạch y nam tử nằm rạp trên mặt đất, càn rỡ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4839989/chuong-890.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.