Đại đương gia sắc mặt trầm xuống: "Đường lên núi không phải đã bị phong bế rồi sao, sao vẫn còn có người xông vào được?" Thổ phỉ kinh hồn chưa định hồi đáp: "Người kia... là trực tiếp nhảy từ trên sườn núi lên, chúng ta căn bản là không ngăn được!" Nhảy từ trên sườn núi lên? Trong đôi mắt Đại đương gia chợt lóe lên một đạo hàn quang: "Không phải là mấy vị Tiên Thiên cao thủ của Tống quốc đó sao? Không nên thế, mấy lão gia hỏa kia rất quý mạng sống, sao có thể dám đến đây trêu chọc ta?" "Lão Tam, ngươi đi xem một chút!" Đại đương gia trầm giọng nói. Tam đương gia lĩnh mệnh, bước ra một bước, trong nháy mắt na di ra ngoài. Tu vi của lão Tam Hùng Sơn Trại đã là Tiên Thiên nhị tầng, đao thương bất nhập, võ giả bình thường hắn một quyền liền có thể đánh chết. Nhưng Tam đương gia vừa mới ra ngoài không bao lâu, trong sơn trại bên ngoài đột nhiên truyền đến một trận tiếng ồn ào. "Lão Tam xảy ra chuyện gì vậy, chuyện nhỏ này mà cũng xử lý không tốt!" Nhị đương gia oán giận nói. Phanh! Ngay tại lúc hai người đang nói chuyện, cửa lớn của lô cốt bỗng nhiên bị người ta từ bên ngoài một cước đá tung. Vô số mảnh gỗ vụn bay tung tóe, cửa lớn to lớn của lô cốt, thế mà bị một cước đá nát! Bụi bặm dần dần tán đi, thân ảnh Lục Vũ hiện ra. "Đang tìm hắn à." Lục Vũ tiện tay ném một cái đầu lâu xuống đất. Biểu lộ của cái đầu lâu kia vẫn là một bộ chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4839987/chuong-888.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.