Tiểu nha đầu duỗi ra bàn tay nhỏ trắng noãn, muốn bắt lấy Lục Vũ. Nhưng Lục Vũ vẫn còn một đoạn khoảng cách với xe ngựa, nàng khẽ vươn tay, nhưng lại không bắt được Lục Vũ. Lục Vũ thoáng có chút kinh ngạc, không ngờ tới tiểu nha đầu này lại có thể nhận ra hắn. Chẳng qua, ngày Thông Thiên Đại Bỉ hôm đó, lại có vô số người đứng xem, mặt mũi của hắn, hẳn là có không ít người nhớ kỹ. Lục Vũ phì cười: "Ngươi là ai?" Tiểu nha đầu tinh thần phấn chấn nói: "Mau, Đại hán, ôm ta xuống dưới!" Người đánh xe ngựa quan sát Lục Vũ từ trên xuống dưới, lộ ra một tia biểu lộ hoài nghi, nhưng vẫn xoay người, đem tiểu nha đầu ôm lên. Đợi đến khi rời khỏi rèm xe ngựa, Lục Vũ lúc này mới chú ý tới, thì ra hai chân của tiểu nha đầu này, lại là bị gãy. Chỉ riêng người đánh xe ngựa này, Lục Vũ đã có thể cảm ứng ra là một tu sĩ có thực lực không tầm thường, có thể khiến một vị tu sĩ như vậy cam tâm tình nguyện làm người đánh xe, nghĩ đến đây thân phận của tiểu nha đầu này cũng cực kỳ cao quý. "Ta là Lạc Trì Quận Chúa, ngày đó khi Thông Thiên Đại Bỉ, ta còn ở bên ngoài gặp qua ngươi đó." Tiểu nha đầu cưỡi trên cổ người đánh xe, một mặt hưng phấn nói. Quận Chúa của Đại Long Thiên Triều? Lục Vũ nhìn về phía người đánh xe, lại thấy người đánh xe sắc mặt âm trầm nói: "Tiểu bình dân nho nhỏ, thấy Quận Chúa còn không mau tới hành lễ!" "Quên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4839931/chuong-832.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.