Bạch Tố Khanh triệu ra một thanh phi kiếm, một đường tâm sự nặng nề bay về phía Lăng Tiêu Tông. Nàng cũng không biết, vì sao nàng, người vốn có tính cách thản nhiên, lại làm ra hành động như thế. "Ta đây là... làm sao vậy?" Nghĩ đến hành động vừa rồi, Bạch Tố Khanh liền cảm thấy kiều nhan một mực nóng ran. Nàng dứt khoát không suy nghĩ thêm nữa về chuyện này, điều khiển phi kiếm rời đi. Đột nhiên, nơi xa xuất hiện một tu sĩ trẻ tuổi. Hai người chạm mặt nhau, rồi liền tương hỗ bay đi. Nam tử trẻ tuổi kia cũng điều khiển phi kiếm, tu vi đại khái khoảng Kết Đan cảnh, sau khi nhìn thấy dung nhan của Bạch Tố Khanh, bỗng nhiên sững sờ. Chờ hắn phản ứng lại kịp thì Bạch Tố Khanh đã điều khiển phi kiếm bay đi rồi. "Thật là đẹp nữ tử, chỉ có mỹ nhân như thế này, mới xứng với Địch Thừa của ta!" Nam tử trẻ tuổi ánh mắt tỏa sáng. Hắn trực tiếp xoay chuyển mũi kiếm, đuổi theo hướng Bạch Tố Khanh rời đi. Bất quá, hắn chỉ là một Kết Đan cảnh, làm sao đuổi được Bạch Tố Khanh. "Đáng tiếc, đáng tiếc!" Địch Thừa tiếc hận không thôi, bất quá trong lòng cũng đang kỳ quái, Lâm Thành này làm sao lại xuất hiện một vị mỹ nhân như thế. Lâm Thành, phủ thành chủ. Địch Thừa từ không trung rơi xuống, lập tức liền có một đám người hầu vây quanh. "Địch thiếu gia, ngài đã trở về." Có hai người hầu trực tiếp quỳ trên mặt đất. Địch Thừa trước mắt này, nhìn bộ dáng cũng chỉ khoảng hai mươi tuổi. Hắn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4839900/chuong-801.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.