Lục Vũ độc chiến hơn trăm người, mà không hề rơi vào thế hạ phong. Trái lại, một đám người vây công Lục Vũ, nhưng ngược lại lại bị giết vô số người. Nhưng mà sự sợ hãi chỉ là ở trong lòng dừng lại một lát, liền rất nhanh tiêu tán không còn, trong nháy mắt bị tham lam chiếm cứ. Thấy không làm gì được Lục Vũ, đám tu sĩ kia lập tức chuyển hướng mục tiêu, giết đến Bạch Tố Khanh. "Ha ha ha, cơ hội phi thăng chung quy là thuộc về ta rồi!" Một đại hán thô kệch cuồng tiếu không ngừng, đã xông đến trước mặt Bạch Tố Khanh. Lúc này, Bạch Tố Khanh đã pháp lực hao hết, chỉ có thể trơ mắt nhìn đại hán thô kệch kia xách kiếm đi tới. Nàng tuyệt vọng nhắm mắt lại. "Nương, hài nhi đi tìm người rồi." Bạch Tố Khanh ở trong lòng lẩm bẩm nói. Bạch Tố Khanh trong lòng bi lương, nàng tuy rằng bị phong ấn một đạo pháp lực cường đại, thế nhưng lại không có đủ thực lực để giết chết kẻ địch. Phốc! Một đạo thanh âm trầm đục truyền ra, tựa hồ là thanh âm lưỡi đao đâm vào trong thân thể. Bạch Tố Khanh không cảm giác được đau đớn, nàng bỗng nhiên mở mắt, nhìn thấy tình cảnh trước mắt, không khỏi toàn thân run lên! Là Lục Vũ, đột nhiên bay đến trước mặt của nàng, thay nàng đỡ lấy một đao này! Nhục thân của Lục Vũ cực kỳ cường hãn, cho dù một đao này hung mãnh dị thường, cũng không bị thương quá nặng. Nhưng dù cho như thế, bả vai của Lục Vũ vẫn là bị lưỡi đao sắc bén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4839890/chuong-791.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.