Từ Dật Tiên hét lớn một tiếng, thân thể vậy mà đột nhiên to lớn gấp mấy lần. Từ bên ngoài cơ thể hắn phóng ra một vệt kim quang, trong nháy mắt quanh thân hắn ngưng tụ ra một cự nhân kim quang. Tôn cự nhân kia hầu như có kích cỡ tương đương đỉnh núi, nhìn xuống, che khuất bầu trời. Pháp lực của Bạch Tố Khanh trước mặt cự nhân kim quang, lộ vẻ rất nhỏ bé. Rầm! Trong nháy mắt, pháp lực và cự nhân kim quang tương hỗ tiếp xúc, kim quang quanh thân Từ Dật Tiên tán phát ra trong nháy mắt bị xuyên thủng một lỗ thủng, cả người sắc mặt tái nhợt liên tục lùi lại. Tôn cự nhân kim sắc kia trong chớp mắt liền tiêu tán, hai tay Từ Dật Tiên đều đang run rẩy, một vệt máu tươi từ trên cổ tay của hắn chảy xuống. "Bạch Tố Khanh, ngươi đường đường Nội Môn Trưởng lão, xuất thủ với ta, ngươi không sợ bị Hình Phạt Đường định là lấy lớn hiếp nhỏ sao!?" Từ Dật Tiên hung hăng nói. Bạch Tố Khanh nhàn nhạt nói: "Ngươi tựa hồ đã quên rồi, niên kỷ của ta, cũng chưa qua ba mươi." Lời nói của Từ Dật Tiên ngừng lại, những lời vốn đã chuẩn bị xong, lại kẹt tại cổ họng, sao cũng không nói ra được. Nếu như nói, Từ Dật Tiên tính được là thiên tài của Lăng Tiêu Tông, thì Bạch Tố Khanh, liền đã là sự tồn tại vượt qua thiên tài. Mấy trăm Nội Môn Trưởng lão của Lăng Tiêu Tông, tu vi thấp nhất cũng phải hậu kỳ Xuất Khiếu Cảnh. Mà Bạch Tố Khanh, ngay từ lúc một năm trước, liền đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4839801/chuong-702.html