Bên ngoài Long Môn. Một đám tạp dịch đệ tử xông vào nơi đây, bị vô số người vây kín. Các đệ tử vây quanh bọn họ, vẻ mặt đờ đẫn, trên thân của có ít người thậm chí còn dính vết máu. Vô số đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm đám tạp dịch đệ tử này, khiến người ta không rét mà run. "Phương sư huynh, ngươi không nhớ ta sao, ta là Vu Phi a." "Lạc sư huynh, đừng động thủ!" Các tạp dịch đệ tử này khổ sở khuyên nhủ, nhưng những đệ tử bị Cổ ma phụ thân sẽ không nghe theo lời bọn họ. Tống Hãn bĩu môi nói: "Một đám ngu ngốc, chẳng lẽ các ngươi hiện tại còn nhìn không ra sao, bọn họ căn bản cũng không quan tâm ngoại môn khảo hạch, bọn họ chỉ muốn lấy mạng của các ngươi." Hắn cũng không quan tâm. Trên tay hắn, còn có một kiện bảo mệnh phù lục do cha hắn tặng. Nếu như gặp phải sinh mệnh nguy hiểm, hắn hoàn toàn có thể xé hủy phù lục, để cha hắn đến cứu hắn. Nhưng nếu là hắn làm như vậy, vậy thì tư cách ngoại môn khảo hạch của hắn cũng sẽ tùy theo đó mà bị hủy bỏ. Hắn không muốn, lãng phí tư cách quý giá vào nơi này. "Những người này tựa hồ bị thứ gì đó mê hoặc, ước tính là bên trong có một yêu thú cường đại, đã khống chế tâm thần của bọn họ!" Tống Hãn lời thề son sắt nói. Một tạp dịch đệ tử lo lắng nói: "Vậy chúng ta nên làm thế nào?" Tống Hãn lạnh giọng nói: "Đã đám người này muốn chết, thì nên trách chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4839761/chuong-662.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.