Lục Huyên Nhi xoay người bỏ đi, tựa như một con thiên nga kiêu ngạo. Trương béo một lời cũng không dám nói, đợi đến sau khi Lục Huyên Nhi đi, mới bĩu môi nói: "Nha đầu này không hổ là người nhà Lục, mũi đều sắp vểnh lên trời rồi. Huynh đệ, ta nói không phải ngươi đâu a." Trương béo đột nhiên nhớ tới, Lục Vũ cũng là người nhà Lục, vội vàng sửa lời nói. "Không sao." Lục Vũ phất phất tay, lông mày lại một mực nhíu chặt. Lục Huyên Nhi đầu nhập Lăng Tiêu phân gia, ngược lại cũng không có gì. Người ắt đi đến chỗ cao, Lăng Tiêu phân gia nói thế nào cũng coi như là một bộ phận của Lục gia. Nhưng, Âm La Tông thì không giống nhau rồi. Năm đó, một vị điện chủ của Âm La Tông, vậy mà lại dám động chủ ý đến thi thể Diệp Tuyết Lan. Đây là vảy ngược của Lục Vũ, người chạm vào thì chết! Huống hồ, Lục Vũ năm đó ở Nam Hoang, cùng Âm La Tông này cũng từng giao thiệp qua một chút. Phượng mao lân giác mà tông môn này thể hiện ra, đều mang theo một tia quỷ dị. "Ngươi hiểu rõ Âm La Tông bao nhiêu?" Lục Vũ hỏi. Trương béo vỗ vỗ lồng ngực: "Huynh đệ, vậy ngươi đã hỏi đúng người rồi. Tất cả mọi chuyện lớn nhỏ ở Trung Thổ này, thì không có chuyện gì mà ta không biết!" Trương béo đột nhiên nhớ tới cái gì, len lén từ trong lòng lấy ra một quyển sách nhỏ màu xám xịt, cẩn thận từng li từng tí nhét vào tay Lục Vũ. "Bên trên này toàn là bí mật của Âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4839693/chuong-594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.