Bất cứ ai nhìn qua, cũng sẽ tưởng rằng đây là khuôn mặt của một lão nhân. Thực tế thì, Phong Ma năm đó đột phá đến Đạo Quân, cũng chỉ mới ba mươi tuổi. Hắn năm đó dùng bí pháp, cưỡng ép đột phá đến cảnh giới Đạo Quân, hao phí quá nhiều sinh mệnh lực, do đó ở độ tuổi như vậy, cả khuôn mặt đã suy sụp rồi. Lục Vũ nhìn Phong Ma từ trên xuống dưới, đột nhiên chán nản nói: “Xem ra ngươi đã chết rồi, ngươi hiện tại, e rằng ngay cả tàn hồn cũng không tính là được nữa rồi.” Đứng trước mặt Lục Vũ, chẳng qua chỉ là một đoạn hư ảnh. Khác với tàn hồn, hư ảnh này cho dù cũng có ý thức của chính mình, nhưng chỉ có thể hiển hiện một lần, liền sẽ hóa thành tro bụi. Đây có lẽ, là lần cuối cùng Lục Vũ nhìn thấy Phong Ma rồi. “Ngươi có thể đến được nơi đây, chỉ sợ cũng biết, nơi đây đã phong ấn tồn tại như thế nào.” Khuôn mặt cười hì hì của Phong Ma đột nhiên thu lại. Lục Vũ cũng nghiêm túc trở lại, nói: “Tự nhiên rõ ràng.” “Thiên Khung Ma Tổ năm đó câu kết ngoại vực tà ma, gần như thôn tính nửa mảnh chư thiên vạn giới, nếu không phải những Cổ gia tộc thượng cổ cổ lão xuất hiện sau này, chúng ta chỉ sợ sớm đã bị Ma tộc chiếm cứ rồi.” “Những tên gia hỏa ở Thiên giới kia coi trời bằng vung, tự cho rằng diệt đi tam hồn thất phách của Thiên Khung Ma Tổ, liền có thể gối cao không lo. Nhưng bọn họ không biết, Thiên Khung Ma Tổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4839660/chuong-561.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.