"Còn ngây ra đó làm gì, mau chạy đi!" một tu sĩ toàn thân run lên bần bật, xoay người bỏ chạy. Những người khác cũng phản ứng kịp, giờ phút này cũng chẳng buồn giữ lại thủ đoạn nào, từng người một điều khiển pháp bảo bay lên, cấp tốc lao đi theo phương hướng lúc tới. Những khô lâu bạt ngàn san dã kia. Chúng giống như là những oan hồn bò ra từ địa ngục, không một ai dám chạm vào chúng. Một lão đạo râu dê đột nhiên truyền âm nói: "Chư vị, lão đạo là Quý Lương, đạo sĩ của Thất Tinh Quan. Chư vị tuyệt đối không thể bị những khô lâu kia phát giác, chúng ta lặng lẽ rời đi!" Tiếng truyền âm này bị những người xung quanh tiếp nhận, mọi người gật đầu. Những người có thể ngồi trên yêu thú biết bay kia, không ai không phải là người có thân phận tôn quý, đương nhiên kiến thức của họ cũng nhiều hơn nhiều. Tại chỗ tổng cộng khoảng ba mươi tu sĩ. Lão đạo dẫn người một đường đi theo con đường cũ, nhưng đi được một nửa thì đột nhiên dừng lại. "Lão đạo, mau đi đi! Tốc độ của những khô lâu kia rất nhanh, sắp đuổi tới nơi rồi!" một tu sĩ lo lắng truyền âm nói. Trán của lão đạo rịn ra đầy mồ hôi hột. Trên tay của hắn đang cầm một la bàn, lúc này kim la bàn đang điên cuồng xoay loạn xạ khắp nơi, không biết chỉ về đâu. "Chư vị, chúng ta hình như đã đi tới lối rẽ rồi!" lão đạo run rẩy chỉ vào hai con đường đang tách ra trước mắt. Lúc đến, không một ai chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4839641/chuong-542.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.