Trong mã xa hết sức rộng rãi. Thứ kéo cỗ xe, lại là một con yêu thú toàn thân bốc lên hỏa diễm. Loại mã xa này, Lục Vũ trước đó cũng từng ngồi qua, có điều mã xa hắn ngồi là do bốn con yêu thú kéo, mà lại thùng xe cũng rộng rãi hơn thùng xe trước mắt không ít. “Loại mã xa này ngươi chưa từng ngồi qua phải không? Không sao, cứ coi như là trải nghiệm một chút đi.” Diệp Linh cười đùa nói. “Quận chúa, chúng ta là trở về vương phủ sao?” Xa phu ở ngoài rèm hỏi. Diệp Linh phất phất tay: “Trước không trở về vương phủ, chúng ta đi Xuân Giang Lâu!” “Vâng!” Xa phu đáp lời. Diệp Linh nhìn về phía Lục Vũ: “Ngươi à, ta còn chưa từng thấy phàm nhân cố chấp như ngươi. Ngươi nhìn bộ dạng rách nát của ngươi xem, ở nơi biên quan kia, có lẽ cần rất nhiều nhân thủ, nhưng ở Hoàng Đô, tu sĩ phổ thông đều không đáng giá, càng không cần nói là phàm nhân như ngươi rồi.” Ánh mắt của Diệp Linh, rơi vào trên quần áo rách nát của Lục Vũ. Khi xưa Lục Vũ ở trước Cực Phẩm Linh Tuyền Điện tru sát Giả Hàn, Diệp Linh cũng không có ở đó. Sau này U Vương Thế tử bởi vì bận rộn trù bị linh thạch, căn bản không có thời gian nói rõ với Diệp Linh, dẫn đến hiện tại trong mắt Diệp Linh, Lục Vũ cũng chỉ là một phàm nhân không có tu vi mà thôi. Nàng không biết, quần áo trên người Lục Vũ, là một kiện cực phẩm pháp bảo. Khi đó giao chiến với Minh Cuồng, tuy nhiên Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4839602/chuong-503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.