Âm thanh này, Lục Vũ quá quen thuộc. Lục Vũ cả người run lên, đang muốn rút tâm thần khỏi bảo khố, nhưng bảo khố bốn phía phảng phất có một đạo lực lượng kỳ dị, khóa Lục Vũ lại ở trong đó. "Đã đến rồi, vậy thì đừng rời đi!" Âm thanh kia như sấm vang. Cùng lúc đó, thần hồn của Lục Vũ tựa như chạm tới một loại cấm chế nào đó. Trong cả tòa bảo khố, trong nháy mắt bạch quang đại phóng, khắp nơi đều bị bạch quang chói mắt bao phủ. Từ trước mặt Lục Vũ, xuất hiện một thân ảnh mơ hồ, nhưng chỉ riêng thân ảnh này đã vô cùng vĩ ngạn, khiến người sinh ra một loại tâm lý khó mà chống cự. "Thái Càn Thiên Đế, ngươi chỉ có một tàn hồn như thế này, cũng dám xuất hiện ở trước mặt ta." Lục Vũ không chút nào cảm thấy ngoài ý muốn. Có thể trở thành cường giả chúa tể ức vạn sinh linh trong chư thiên vạn giới, nếu tàn hồn bị Lục Vũ búng tay diệt đi, vậy thì quá không bình thường. Xa xa, thân ảnh kia quay người lại, lại là một nam tử tướng mạo tuấn lãng. Nam tử mày kiếm, mắt như phồn tinh, dáng người thẳng tắp, ngồi ở đó lại tựa như một tòa hung thú ẩn mình. Đây, chính là Thiên Đế Thái Càn. "U Minh, đã đến rồi, vậy thì đừng đi nữa." Thái Càn Thiên Đế cười nhạt nói. Hai người tựa hồ đều không cảm thấy ngoài ý muốn. Có thể gặp đối thủ mạnh mẽ như vậy, đối phương làm ra chuyện gì, Lục Vũ đều sẽ không cảm thấy kỳ quái. Đáng lưu ý chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4839592/chuong-493.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.