"Sư tôn!" Bạch gia tỷ đệ nhu thuận đứng tại phía sau Lục Vũ. Hai đứa tiểu hài này, có lẽ trước đó đã trải qua chuyện gì đó, đến nỗi đối mặt với cảnh tượng như thế, vẫn có thể thần sắc như thường. Có điều, Lục Vũ không có ý định đi truy đến cùng. Dù sao, mỗi người đều có bí mật của mình. "Linh Tuyền Điện, ta không có ý định dùng nữa rồi, nơi đây oán khí quá nặng, mà lại trong Linh Tuyền tràn đầy độc khí. Ta khuyên ngươi, cũng đừng tự mình sử dụng, trước tiên hãy phong tồn Linh Tuyền Điện mười năm, hàng năm để cao tăng Phật môn mỗi ngày ở đây tụng kinh, không chừng có thể hóa giải oán khí nơi đây." Ánh mắt của Hoàng đế có chút ảm đạm: "Uông cực phẩm Linh Tuyền này, là nơi quốc vận của Long Xuyên Quốc ta tồn tại. Bây giờ Linh Tuyền bị ô nhiễm, tiền đồ Long Xuyên Quốc ta long đong a." Lục Vũ nói thẳng: "Thật ra, ngươi phong bế Linh Tuyền, đối với Long Xuyên Quốc của ngươi vẫn có chỗ tốt." Hoàng đế ngoài ý muốn nói: "Vì sao?" "Ngươi chẳng lẽ không muốn suy nghĩ một chút sao, vì sao Long Xuyên nơi nghèo nàn cằn cỗi như thế này, lại có một nơi cực phẩm Linh Tuyền như vậy?" Lục Vũ bỗng nhiên dùng chân mạnh mà giẫm một cái xuống mặt đất. Từ bên chân Lục Vũ, hình thành một đạo khí xoáy, bắt đầu khuếch tán ra bốn phía. Mặt đất bỗng nhiên chìm xuống, lấy Lục Vũ làm trung tâm bắt đầu sụp đổ xuống, vô số gạch đá trực tiếp vỡ vụn ra. Phốc! Hoàng đế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4839578/chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.