“Lục đại sư, ngươi không sao chứ!” Tổng quản thái giám dẫn theo người, vội vã chạy vào. Mọi người vừa đi vào trong cung điện, liền lập tức nhìn thấy Lục Vũ khống chế thái giám kia trên mặt đất. Mà Lục Vũ, trên người lại không có một vết thương nào, thậm chí ngay cả y phục vẫn còn chỉnh tề. “Đồ khốn kiếp, hoàng cung là nơi ngươi có thể làm càn sao!” Tổng quản thái giám sát khí đằng đằng, xông vào trực tiếp một cái tát quật vào mặt thái giám hành thích kia. Chát! Mặt thái giám trực tiếp bị tóe máu tươi, nhưng miệng của hắn lại nhếch lên, cười lớn. “Ai cũng không cứu sống được Hoàng đế đâu, hắn hẳn phải chết!” Thái giám cười lạnh nói. “To gan!” Tổng quản thực sự tức giận. Nội cung do hắn chưởng quản, vậy mà lại xuất hiện một đồ cuồng vọng như thế. “Lục đại sư, còn xin hãy giao người này cho ta, ta sẽ khiến hắn muốn sống không được! Muốn chết không xong!” Tổng quản nghiến răng nghiến lợi nói ra mấy chữ cuối cùng. Hắn, có rất nhiều thủ đoạn tra tấn người. “Ha ha ha, bắt ta rồi lại có thể làm gì, các ngươi căn bản không cứu sống được Hoàng đế đâu, Long Xuyên Diệp gia, các ngươi sống sót không được nhiều thời gian nữa rồi!” Thái giám càng thêm càn rỡ cười to. “Phải không, ngươi cứ thế hy vọng trẫm chết đi sao?” Đột nhiên, một giọng nói âm trầm, từ phía sau Lục Vũ truyền ra. Lục Vũ quay đầu lại, chỉ thấy vừa rồi còn nằm ở trên giường, nam tử trung niên mặc long bào thoi thóp, giờ phút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4839552/chuong-453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.