"Hắn?" Hoàng hậu kinh ngạc nhìn về phía Lục Vũ. Trong mắt Hoàng hậu, Lục Vũ chẳng qua chỉ là một thiếu niên trẻ tuổi hừng hực khí thế mà thôi. Tuổi tác như vậy, lẽ nào có thể chữa trị Hoàng đế? "Hoàng hậu nương nương, phương pháp lấy máu chữa thương mới vừa rồi chính là vị Đại sư này đưa ra. Độc của bệ hạ, chúng ta không có bất kỳ phương pháp nào rồi, chỉ có thể mời Lục Đại sư xuất thủ thôi." Phạm thần y nói. "Đại sư? Tuổi tác như vậy của hắn, cũng xứng xưng Đại sư sao, Phạm thần y ngươi chớ có lừa bản cung." Hoàng hậu có chút lo lắng nói. Lục Vũ nhàn nhạt nói: "Nếu không tin ta, ngươi có thể đi mời người khác." "Ngươi!" Hoàng hậu trừng mắt hạnh một cái, tức giận đứng người lên. "Nương nương, vẫn là mau để Đại sư ra tay đi, bệnh tình của bệ hạ đã không thể trì hoãn nữa rồi!" Tổng quản thái giám một bên nhịn không được thúc giục nói. Chát! Hoàng hậu vung tay lên liền tát Tổng quản thái giám một cái bạt tai. "Trước mặt bản cung, khi nào thì đến phiên tiện chủng ngươi nói chuyện rồi!" Hoàng hậu quát lớn. Hoàng hậu này có tu vi, một bạt tai vung tới, mặt Tổng quản thái giám lập tức sưng đỏ một mảng. Tuy nhiên, Tổng quản thái giám vẫn quỳ trên mặt đất, không một lời. "Thôi bỏ đi, bản cung dứt khoát cứ để ngươi trị, nếu như trị không hết, ngươi liền chờ chết đi!" Hoàng hậu để lại một câu uy hiếp, sải bước rời đi. Hoàng hậu vừa đi, khí tức trong cung điện lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4839550/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.