"Ngươi cũng bị U Minh Ma Tông bắt sao?" Lục Văn Hinh kinh ngạc nói. Lục Văn Hinh lập tức ảo não không thôi: "Ta đã phân phó qua, không cho phép đệ tử mới nhập môn tiến vào chiến trường, làm sao ở đây lại có đệ tử mới nhập môn bị bắt chứ?" Nàng bỗng nhiên ý thức được điều gì đó, kinh ngạc nói: "Chẳng lẽ, Bạch Lộc Thư Viện đã bị U Minh Ma Tông công phá rồi?" Lục Vũ có chút dở khóc dở cười. Hắn làm sao cũng không nghĩ tới, lần đầu tiên gặp cô cô, lại là trong tình cảnh như thế này. Bất quá Lục Vũ rất nhanh chú ý tới, trên người Lục Văn Hinh, lại có một loại khí tức tàn độc. "Ngươi trúng độc rồi?" Lục Vũ trầm giọng nói. Lục Văn Hinh sững sờ, ngay sau đó khóe miệng lộ ra một nụ cười khổ: "Không nghĩ tới cái này cũng bị ngươi nhìn ra rồi." "Thân là viện trưởng, không nghĩ tới lại gặp mặt đệ tử môn hạ của mình trong tình cảnh này, viện trưởng như ta, thật đúng là không xứng chức a." Lục Văn Hinh cười khổ nói. Lục Vũ nhắm mắt lại, dựa vào khí tức nhàn nhạt trong không khí, phân tích chốc lát nói: "Chỉ sợ là Cửu Sát Yêu Độc, dùng chín loại độc trùng khác nhau cho một con đại yêu ăn, rồi mới giết chết đại yêu, lấy ra yêu đan trong cơ thể nó, dùng cái này để luyện hóa thành thuốc độc." Ánh mắt vốn ảm đạm xuống của Lục Văn Hinh, đột nhiên sáng lên. "Ngươi hiểu đan dược ư?" Lục Văn Hinh kinh ngạc nói. Lục Vũ thản nhiên nói: "Dược liệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4839488/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.