“Tiểu tử, cút nhanh đi, đừng ở đây đại phóng cuồng từ!” Thập Tứ Hoàng Tử đưa tay liền muốn tóm lấy cánh tay Lục Vũ. Tông chủ bỗng nhiên đứng dậy, cũng không thấy hắn xuất thủ, nhưng chỉ là một huyễn ảnh lướt qua, liền truyền đến một trận tiếng vỗ nặng nề. Bành một tiếng, Thập Tứ Hoàng Tử bị trực tiếp vỗ bay ra ngoài. “Cút cho lão tử, cút thật xa đi!” Tông chủ không biết từ lúc nào, trên thân bỗng nhiên tản mát ra một luồng sát khí sắc bén. Loại sát khí này thường nhân gặp phải, cũng sẽ kinh hồn bạt vía, không dám động đậy. Thập Tứ Hoàng Tử rùng mình một cái, vội vàng bò lết chạy ra ngoài. Hắn, thậm chí ngay cả dũng khí đứng dậy cũng không còn. Tông chủ lại một lần nữa nhìn quanh những người khác, lạnh giọng quát: “Còn có các ngươi, đều cút cho lão tử!” Mấy vị hoàng tử, không khỏi tất cả đều rùng mình một cái. Bọn họ đã uống rượu cùng nhau, nhưng chưa từng thấy Tông chủ lộ ra khuôn mặt hung tàn như thế. Bọn họ không khỏi nhìn nhiều Lục Vũ vài lần, ghi nhớ người trẻ tuổi này. Sau đó, các hoàng tử rời đi, trong phòng tức thì chỉ còn lại Lục Vũ và Tông chủ hai người. Lục Vũ chắp hai tay sau lưng, trên mặt không thấy chút biểu lộ nào, tựa hồ hết thảy mọi chuyện phát sinh ở đây, đều sẽ không gây nên dao động trong lòng hắn. Tông chủ đứng trước người Lục Vũ, bỗng nhiên quỳ rạp xuống đất, run giọng nói: “Huyết Nô khấu kiến chủ nhân!” Lục Vũ thở dài một tiếng, vuốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4839451/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.