Tất cả mọi người nhìn Lục Vũ, cứ như đang nhìn một kẻ điên. Đây chính là khách khanh của Hoàng tử, thế mà lại trực tiếp cự tuyệt! Còn nữa, hắn lại còn muốn Thập Tứ Hoàng tử giao ra viên tâm tạng kia, đây là lời người nói sao? Thập Tứ Hoàng tử ánh mắt lạnh lẽo: "Nói như vậy, ngươi có phải hay không rượu mời không uống, lại muốn uống rượu phạt!" Lục Vũ thản nhiên nói: "Ta đây là vì Điện hạ tốt, ngươi có phải hay không cảm thấy da đầu như muốn xé rách, tinh thần hoảng hốt, bên tai dường như có người đang thì thầm khẽ nói?" Thập Tứ Hoàng tử cười lạnh nói: "Nói xằng bậy, ta thấy ngươi tám phần là điên rồi, nếu không sẽ không nói những lời điên rồ như thế." "Tiền đồ tốt đẹp như vậy, thế mà lại cứ thế hủy hoại." "Hắn dám đắc tội một vị Hoàng tử, tương lai ở trong U Minh Ma Tông, tuyệt đối sẽ bị nhằm vào khắp nơi. Nếu là Hoàng tử trách tội, cho dù hắn có chạy thoát chân trời góc biển, cũng là đường chết một con." Mấy tên ma tu vốn là hâm mộ Lục Vũ, giờ phút này lại cười lạnh liên tục. Nhìn thấy người mình hâm mộ xui xẻo, là một chuyện thích nhất trong lòng nhiều người. "Bản Điện hạ cũng không cùng ngươi nói nhảm, một hành giả nho nhỏ, loại bảo vật này không phải là thứ ngươi có thể sở hữu!" Thập Tứ Hoàng tử cười lạnh một tiếng, giơ tay liền vỗ tới Lục Vũ một chưởng. Lục Vũ bất động thanh sắc, vung ra một chưởng và hai chưởng của Thập Tứ Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4839447/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.