"Nói đi, ngươi tiềm phục lâu như vậy, có tư liệu giá trị gì không?" Lục Vũ hỏi. Lữ Thúy Đình cười lạnh một tiếng, trào phúng nói: "Ta nói với ngươi có ích gì sao, ngươi một hành giả nho nhỏ, trải qua mấy trận đại chiến có thể giữ được tính mạng là tốt rồi." Lục Vũ nói: "Chuyện này ai cần ngươi lo." Lữ Thúy Đình hừ lạnh một tiếng: "Ngay cả ta cũng không biết sau lưng Ma Tông, rốt cuộc ẩn giấu vị cường giả Thiên Giới nào. Duy nhất có thể biết chỉ có chủ thượng, ngươi muốn thăm dò được, coi như cho ngươi một trăm năm, ngươi cũng làm không được." Lữ Thúy Đình bực bội nói: "Thật không biết Sư tôn nghĩ thế nào, đem ngươi gọi tới, là gây thêm phiền phức cho ta phải không?" Lục Vũ nhíu mày nói: "Ngươi hẳn phải rõ ràng, thời gian ngươi ta đều rất gấp, lời vô dụng, đừng nói nữa." "Chấp mê bất ngộ, thôi vậy, ngươi một lòng muốn chết, vậy ta cũng không khuyên ngươi nữa." Lữ Thúy Đình nói: "Tuy nói nơi này là tổng đàn của Ma Tông, nhưng bộ phận cốt lõi nhất vẫn là bên trong Ma Quân Điện. Ngoại nhân muốn đi vào, ít nhất cần tu vi Thiên Phù cảnh mới được!" Lữ Thúy Đình có chút chán nản nói: "Coi như là Lôi Hỏa tướng quân ta phụ tá, cũng không có tư cách đi vào bên trong Ma Quân Điện. Trừ phi lập được đại công, hoặc tu vi đạt tới Thiên Phù cảnh hậu kỳ tình trạng này, nếu không ngươi coi như tới gần một chút, đều sẽ bị oanh sát thành tro bụi." Lục Vũ ánh mắt ngưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4839426/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.