Mấy đệ tử, thế mà không một ai giữ chân được Lục Vũ. "Hơi có bản lĩnh, nhưng cũng chỉ dừng bước ở đây thôi." Phương Khải lắc đầu, trong ánh mắt tràn đầy khinh thường. Mấy đệ tử hắn mang tới, trong Văn Hoa Viện, cũng không tính là xuất chúng. Lục Vũ có thể đẩy lui những người này, trong mắt Phương Khải, căn bản không tính là gì. Phương Khải lắc đầu: "Ngươi có thể đến thư viện này, chính là dựa vào quan hệ mà thôi. Ngươi cho rằng ngươi là chất tử của viện trưởng, thì ta không làm gì được ngươi sao!" Lục Vũ quay đầu lại, lạnh lùng nói: "Ngươi sống chỉ để có một cái miệng thôi sao?" "Lớn mật!" Trong mắt Phương Khải, mắt lộ ra hung quang. "Chỉ là một tiểu tử mới kết Đan, ta còn không làm gì được ngươi sao?" Phương Khải thế mà rút ra một cây quạt, chầm chậm mở ra. Trên bề mặt cây quạt, xuất hiện những bức họa sơn thủy, côn trùng, cá, sinh động như thật. "Du Sơn Tú Thủy Phiến!" Phương Khải vung quạt ra, lập tức phía sau xuất hiện một mảnh quạt ảnh, hướng về phía Lục Vũ đánh tới. Trong mắt Lục Vũ hàn mang chợt lóe. Hắn không phải Thánh nhân, nếu có người liên tục khiêu khích hắn, thì Lục Vũ không ngại sẽ tiêu diệt hắn. Lòng bàn tay Lục Vũ bỗng nhiên xuất hiện một đoàn hắc khí, thuận tay đánh về phía Phương Khải. Đùng! Phương Khải bỗng nhiên cảm thấy, cây quạt của mình tựa như đánh trúng một tòa tường vách. Một đạo lực phản chấn, thế mà thuận theo cây quạt, trào ngược lên cánh tay của hắn. Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4839381/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.