Lục Vũ xoay đầu lại, đó là Lục Huyên Nhi. Lục Huyên Nhi mặt lộ vẻ sương lạnh, đi đến trước người Lục Vũ, lạnh giọng nói: "Đừng cho rằng có Sầm Lâu Đại Nho giúp ngươi mà ngươi liền có thể ở trong thư viện càn quấy." "Ngươi quản tốt chính mình là được." Lục Vũ không muốn cùng nàng nói nhiều. "Ngươi dừng lại cho ta! Nếu không phải mẫu thân ta bái thác Sầm Lâu Đại Nho, ngươi cho rằng Sầm Lâu Đại Nho sẽ giúp ngươi sao? Ngươi đừng có càn quấy nữa có được hay không!" Lục Huyên Nhi lớn tiếng quát lớn. Lục Vũ nhíu mày. Hắn, thật sự là phiền rồi. "Mau đi xin lỗi Long Viện trưởng, đặc biệt là Lâu Đại Sư! Ngươi biết trận pháp tạo nghệ của người ta sâu bao nhiêu, ngươi tính là cái gì? Ngươi còn muốn đi phê bình trận pháp của người ta sao?" "Nếu ngươi thành thật mà ở trong thư viện, tất nhiên cũng có thể học được chút gì đó, chờ ngươi trở lại cố thổ, cũng có thể trở thành một vị tông chủ ở một phương. Ngươi sao lại không suy nghĩ thật kỹ chứ, lại cứ muốn làm những tà đạo đó!" "Còn ngây người làm gì, còn không mau đi xin lỗi!" Thấy Lục Vũ vẫn không nhúc nhích, Lục Huyên Nhi lại một lần nữa hô. Lục Vũ lắc đầu. Hắn đã biết, bây giờ chỉ sợ dù nói gì, Lục Huyên Nhi này đều sẽ cho rằng hắn sai. "Ngươi muốn nghĩ thế nào thì nghĩ thế đó đi." Lục Vũ không muốn cùng Lục Huyên Nhi nói nhiều. Thời gian của hắn quý giá, phải mỗi giờ mỗi khắc đều phải tăng lên thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4839379/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.