Nói xong, quanh thân Lục Vũ, bỗng nhiên bộc phát ra một đạo hạo nhiên chi khí cường hãn. Đạo hạo nhiên chi khí này cực kỳ thuần chính, quang minh lỗi lạc, hạo hạo đãng đãng, khiến người ta nhịn không được từ đáy lòng sinh ra một tia lòng kính sợ. Cả người Lục Vũ bị bạch quang do hạo khí sản sinh bao phủ, giống như thánh hiền thượng cổ. Chúng đệ tử thấy vậy, lập tức xôn xao. "Không phải nói hắn là tà tu sao, sao lại có thể có hạo nhiên chi khí thuần chính như thế." "Kỳ quái quá, vừa rồi ta còn nhớ hắn dùng là tà đạo công pháp, nhưng hạo khí như thế, ta lại chỉ từng gặp qua trên người đại nho." Mọi người bàn tán xôn xao, không ai không kinh ngạc nhìn chằm chằm hạo khí phát ra từ trên người Lục Vũ. Lục Vũ quét nhìn mọi người một cái, đột nhiên dùng ngón tay chỉ về phía một đệ tử mặc bạch y nói: "Ngươi tên là gì?" "Ta tên Ngô Thanh Viễn!" Đệ tử áo trắng hồi đáp. "Vừa rồi ta thấy ngươi tỷ thí với Tống Dương, nhưng tựa như không hề dùng ra toàn lực, đây là vì sao?" Lục Vũ trầm giọng hỏi. Ngô Thanh Viễn toàn thân run lên, hắn do dự một lát, lúc này mới hồi đáp: "Hắn mạnh hơn ta, nếu ta toàn lực xuất thủ, chỉ sợ sẽ bị hắn báo thù!" "Trò cười!" Lục Vũ lạnh lùng nói, "Tỷ thí chính là tỷ thí, nếu như chần chừ do dự, ngươi lấy gì để đề cao thực lực của bản thân!" Lục Vũ trầm giọng nói: "Hiện tại ta liền đứng ở đây, ngươi dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4839343/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.