Dị tượng Thanh Long! Không ít người đã kinh ngạc đến ngây người. Ngay cả trên đài cao, những giám khảo kia đều có chút động dung. "Dị tượng bậc này, là ai làm được?" Một giám khảo kinh ngạc nhìn qua. "Giáp tự ba mươi bốn... Lục Huyên Nhi? Thì ra là thế, chẳng trách lại có được tạo nghệ như vậy." Một giám khảo nhìn danh sách, bỗng nhiên tỉnh ngộ. Lục Huyên Nhi, đó không phải là con gái của Lục Viện trưởng sao! Trong ánh mắt Phan Anh đại nho cũng lóe lên một tia kinh ngạc, sau đó liền khôi phục bình tĩnh. "Huyên Nhi lại làm càn rồi, mỗi lần khảo hạch nhập viện, nàng đều chạy đến. Vốn dĩ tưởng rằng đề thi lần này khó hơn một chút, nàng sẽ biết khó mà lui, không ngờ nha đầu này lại vẫn không chịu thua." Lục Văn Hinh lắc đầu nói. "Đại tiểu thư hà tất như thế, Huyên Nhi đã thích, vậy liền để nàng thử xem. Tuy nhiên, thiên tư bậc này của Huyên Nhi, ở Nam Hoang chung quy là lãng phí. Không bằng để ta đưa về Trung Thổ, tiền đồ tương lai của nàng định trước bất khả hạn lượng." Ngụy tiên sinh khuyên nhủ. Lục Văn Hinh trầm mặc không nói. Thấy có chút động lòng, Ngụy tiên sinh vội vàng tiếp tục khuyên nhủ: "Đại tiểu thư, Huyên Nhi cũng đã trưởng thành rồi. Nàng cũng nhìn ra, Huyên Nhi quả thực chính là thiên tài tu luyện Nho đạo, cho dù là vì nàng suy nghĩ, đại tiểu thư cũng nên đưa ra quyết định rồi." Lục Văn Hinh trầm ngâm một lát, nói: "Đợi Huyên Nhi trở về, ta sẽ để nàng tự mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4839319/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.