Lục Vũ mở cửa, hóa ra là Lạc Minh. "Lục huynh, tối nay ở Hãn Vân Thành có phiên đấu giá, mà lại là Tàng Long Điện chủ trì, chắc chắn có không ít bảo bối tốt, có muốn đi xem một chút hay không?" Lạc Minh hớn hở nói. Lục Vũ có chút kỳ quái hỏi: "Ngươi lẽ nào không ôn thư nữa sao?" Lạc Minh cười hắc hắc: "Đều đã đọc ba năm rồi, cũng không kém mấy ngày này." "Tàng Long Điện là một thương hội tiếng tăm lừng lẫy, các Đại Lục đều có thế lực của bọn họ. Mỗi một lần phiên đấu giá của Tàng Long Điện, tất nhiên sẽ gây nên sự tranh đoạt của các phương thế lực, chúng ta tuyệt đối đừng bỏ lỡ!" Lạc Minh nói xong, liền dẫn theo Lục Vũ đi ra khỏi khách điếm. Đến ban đêm, toàn bộ Hãn Vân Thành lại càng thêm phồn hoa. Trên đường đâu đâu cũng là người, gần như là chen vai thích cánh, rất nhiều người mắt sáng nhìn qua liền là tu sĩ, nhưng càng nhiều người hơn thì ẩn giấu tu vi bản thân. "Quy củ của Bạch Lộc Thư Viện là bất luận kẻ nào ở Hãn Vân Thành không được gây sự, cũng không được phi hành, nếu không sẽ bị Bạch Lộc Thư Viện phái người đuổi ra ngoài, vĩnh viễn cũng không được bước vào Hãn Vân Thành nửa bước." Lạc Minh bắt đầu nói quy củ cho Lục Vũ nghe. Nói xong, Lạc Minh lại từ trong túi lấy ra một viên lệnh bài, đưa cho Lục Vũ. Lục Vũ cầm lấy lệnh bài liếc mắt nhìn một cái, lệnh bài đơn sơ không hoa mỹ, phía trên còn khắc một chữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4839296/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.