Trung Thổ, Lục gia! Lục Vũ bắt được hai chữ "Trung Thổ", lúc đó ở trong U Minh Sâm La Điện, Chân gia và các thế lực khác đều là từ Trung Thổ mà đến. Lục Vũ cũng không hỏi nhiều, nhưng cũng có thể thấy được, Trung Thổ kia so với Nam Hoang nơi Đại Lương Quốc tọa lạc, mạnh hơn không ít. "Trung Thổ Lục gia, trên toàn Trung Thổ, cũng coi như là một đại tộc tiếng tăm lừng lẫy. Năm đó, chúng ta cũng là một chi của Trung Thổ Lục gia." "Như Võ Thần phái của Đại Lương Quốc, hoặc là Vạn Thú Tông của địch quốc, thậm chí Thất Đại Thượng Tiên Môn của toàn bộ Nam Hoang, trước mặt Lục gia, đều chẳng qua chỉ là thế lực cỡ nhỏ mà thôi." Lục Khai Sơn trực tiếp nhìn Lục Vũ, thanh âm mười phần bình tĩnh. Trong lòng Lục Vũ, lóe lên một tia kinh ngạc. Trong ký ức vốn có của hắn, phụ mẫu một mực tại võ giả sinh tồn ở Nam Hoang mà thôi. Không ngờ, Lục gia bọn họ, cư nhiên lại còn có thể dây dưa tới quan hệ với thế lực Trung Thổ. "Phụ thân, tu vi của người, e rằng không nên đến bây giờ lại dừng bước ở Tiên Thiên cửu trọng chứ.” Lục Vũ trầm giọng hỏi. Vừa nãy hắn dò xét một chút, lập tức cảm thấy trong đan điền của Lục Khai Sơn, ẩn chứa một đạo chân khí cường hãn. Nếu không phải đạo phong ấn kia trên đan điền, tu vi hiện tại của Lục Khai Sơn, tuyệt đối sẽ không dừng bước ở đây. Trên mặt Lục Khai Sơn thoáng hiện một tia cay đắng, thở dài nói: "Năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4839291/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.