Thế mà là Lục Vũ đang nói chuyện. Lục Vũ mới vừa rồi vẫn đứng ở một bên, không tham gia vào trong đó. Lúc này, thấy Bạch Tố Khanh bước ra, Lục Vũ lại đột nhiên bước ra, ngăn cản Bạch Tố Khanh. "Tiểu tử, ngươi muốn chết!" "Thả lỏng móng vuốt của ngươi ra, ngươi có phải hay không không muốn sống!" "Chính ngươi nhát gan, thì cút sang một bên, ngươi cũng đã biết Bạch trưởng lão là thân phận gì sao!" Mọi người thấy vậy, lập tức dồn dập giận dữ, hướng về Lục Vũ mắng chửi té tát. Chỉ là bọn họ ngại Lục Vũ có thể khống chế vô số quỷ binh kia, nhất thời cũng không dám xông tới. Thấy Bạch Tố Khanh dừng bước, Lục Vũ cũng trực tiếp buông tay ra. Bạch Tố Khanh xoay đầu lại, trong ánh mắt lại không có tức giận, có chỉ có nghi hoặc. Nàng tới nơi này, chỉ là vì lấy một món bảo vật ở đây, cũng chính là quyển Sinh Tử Bộ kia. Thế nhưng khi nàng thật vất vả tìm được quyển Sinh Tử Bộ này, lại phát hiện món pháp bảo này đã trở thành một món phế phẩm. Mà trên người Lục Vũ, Bạch Tố Khanh tìm thấy khí tức của Sinh Tử Bộ. "Ngươi muốn thế nào?" Giọng Bạch Tố Khanh vô cùng băng lãnh. Nàng cũng không phải là một người khát máu, nhưng nếu là có người ở trước mặt hắn làm càn, Bạch Tố Khanh cũng không để ý trực tiếp kết liễu tính mạng của đối phương. Lục Vũ nhàn nhạt nói: "Những người kia cưỡng ép phá trận, đã chạm tới cấm kỵ, nơi này có Trận Linh, các ngươi đã kinh động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4839244/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.