Trong nháy mắt, trong đôi mắt Bạch Tố Khanh như có một đạo hàn quang lóe lên, đâm thẳng vào phía sau những quỷ binh kia. Những quỷ binh này cũng hung ác vô cùng, trên thân bọn chúng trôi nổi một loại lệ khí không nói rõ, khiến người ta cảm thấy lạnh sống lưng. Số lượng quỷ binh thật sự quá nhiều, cho dù là những cường giả đắc đạo bước thứ hai đến từ Trung Thổ, cũng chỉ là miễn cưỡng kiên trì, rất khó mà chính diện giao phong với những quỷ binh này. Còn như những tu sĩ Nam Hoang, thì trốn ở phía sau, căn bản cũng không dám tiến lên trước một bước. "Kiệt kiệt, không hổ là kỳ tài trăm năm khó gặp của Lăng Tiêu Tông, lại có thể phát hiện lão phu!" Từ phía sau quỷ binh, một giọng nói âm hiểm vang vọng truyền ra. Tất cả mọi người đều giật mình, chẳng lẽ những quỷ binh này cũng có người có thể khống chế sao? Trời ạ, đây rốt cuộc là loại tồn tại gì! "Sợ đầu sợ đuôi, ta thấy ngươi chỉ là một tên chuột nhắt không có gan không dám hiện chân thân mà thôi!" Bạch Tố Khanh bỗng nhiên tiến lên trước một bước, trong ánh mắt phát ra một đạo hàn quang. Ngay sau đó, quanh thân Bạch Tố Khanh, bỗng nhiên nổi lên một đạo bạch quang chói mắt. Đạo bạch quang này trắng tinh không tì vết, như có thể thanh trừ tất cả hắc ám, những quỷ binh kia bị đạo bạch quang này quét qua, lập tức phát ra một tràng tiếng kêu thảm thiết khóc lóc thảm thương. Quỷ binh lại có thể trong một cái chớp mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4839231/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.