Mấy tên tu sĩ kia tận mắt chứng kiến sự lợi hại của Lục Vũ, lập tức không dám tới gần. Uy lực của những pháp bảo kia, bọn họ lòng dạ biết rõ, không ngờ lại bị Lục Vũ dễ dàng đánh nát thành mảnh vỡ, điều này khiến bọn họ hiểu rõ thực lực của Lục Vũ. “Tiểu tử, ngươi cứ đợi đấy!” Mấy tên tu sĩ buông lời tàn nhẫn, tức giận bất bình rời đi. Lục Vũ, lại không có thời gian để ý đến bọn họ. “Huyền Minh, sao ngươi không cùng ta nói chuyện vậy?” “Huyền Minh, ta rất cảm ơn ngọc bội của ta ngươi tặng, trong số những lễ vật kia, ngọc bội ngươi tặng ta thích nhất.” “Huyền Minh, ngươi đừng đi khiêu chiến Thiên Đế có được hay không? Chúng ta ngay tại U Minh giới, an an ổn ổn tu hành không tốt sao?” Bên tai Lục Vũ, truyền đến thanh âm của một nữ tử. Nữ tử đó có thể ngay trước mặt hắn, gọi thẳng tên của hắn ở kiếp trước. Diệp Tuyết Lan. Thuở ban đầu, Lục Vũ đắc tội vô số Chí Tôn Cường Giả của Côn Lôn Thần Sơn, là Diệp Tuyết Lan xuất thủ tương trợ. Hai người thành tri kỷ, trên con đường tu hành, một mực là đồng bạn kề vai chiến đấu. Đến cuối cùng, khi Lục Vũ trở thành U Minh Đạo Quân, Đạo Quân mạnh nhất của Chư Thiên Vạn Giới, cường giả dám cùng Thiên Đế Thái Càn khiêu chiến, Diệp Tuyết Lan vẫn làm bạn bên cạnh hắn. Lục Vũ biết tình cảm của Diệp Tuyết Lan đối với mình. Thế nhưng lúc đó trong mắt của hắn, chỉ có Thẩm Linh Lung một người. “Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4839206/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.