Phóng tầm mắt nhìn tới bên trên bầu trời, từng đạo hàn quang từ bên trên bầu trời lóe lên rồi biến mất. Vô số tu sĩ ngự tu chân pháp bảo, phi nhanh mà đi về phía nơi di tích thiên ngoại. Chúng nhân Quy Nguyên Các tự nhiên cũng không thể lạc hậu, cũng không để ý tới Lục Vũ, ngự phi kiếm xông về phía di tích thiên ngoại. "Lục tiểu hữu, có muốn cùng tiến lên không?" Rèm xe ngựa vén lên, lộ ra dung nhan Chân Thiên Hùng. Lục Vũ gật đầu, tiến lên trước một bước, trực tiếp liền rơi vào bên trên xe ngựa. Kéo xe đương nhiên đó là linh thú của Chân Thiên Hùng, toàn thân nó đều như có một đạo hỏa diễm vô hình đang chầm chậm thiêu đốt, khiến cho trong lòng người ta chợt lóe lên một tia sợ hãi. Lục Vũ ổn định ngồi ở bên trong xe ngựa, không gian xe ngựa rất lớn, ngoài hắn ra, còn có Chân Thiên Hùng và Chân Ngữ Cầm. Trịnh đại sư giờ phút này đã không thấy tăm hơi, Lục Vũ phát hiện pháp trận của xe ngựa tựa hồ cũng đồng dạng khởi động, xung quanh tản mát ra từng luồng từng luồng không gian uy áp. Chân Thiên Hùng lời thề son sắt nói: "Lục tiểu hữu yên tâm, ngươi ở chỗ này, tuyệt đối sẽ không có bất kỳ nguy hiểm nào." Lục Vũ rời khỏi rèm, tình cảnh bên ngoài xe ngựa đột nhiên rơi vào tầm mắt Lục Vũ. Chỉ thấy di tích thiên ngoại kia, đương nhiên đó là một tòa thành trì cổ lão to lớn. Tòa thành trì này toàn thân dùng vật liệu màu đen đúc tạo, bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4839200/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.