Trong đen kịt một màu, Lục Vũ mở hai mắt. Hắn nằm trên một mảnh thi thể, khí huyết tanh nồng đậm tràn ngập hơi thở. Đây, chính là sự tàn khốc của tu hành giới. Cá lớn nuốt cá bé, chẳng có đạo lý gì đáng nói. Ngươi nhìn như là hành động xuất từ đạo nghĩa, nhưng thực lực không đủ, đó chính là tà ác, đó chính là kẻ nên bị tru sát. Người nắm giữ thực lực cường đại, có thể ngoài miệng nói nhân nghĩa đạo đức, trên tay lại giết chóc vô số, mà những người khác, thì chỉ có thể trơ mắt nhìn tất cả những điều này xảy ra. Nếu là một thiếu niên mới vào nghề, nhất định sẽ trách móc số mệnh bất công, hô vài câu khẩu hiệu "mệnh ta do ta không do trời". Nhưng, Lục Vũ không phải là như vậy. Ở kiếp trước, hắn từ một hài đồng cô khổ vô gia cư, từng bước một đi đến U Minh Đạo Quân mà chư thiên vạn giới phải khiếp sợ. Từng chế giễu hắn những thiên tài kinh thế, bị hắn giẫm dưới chân. Từng truy sát hắn những Thánh Địa Đạo Tràng, bị hắn búng tay hủy diệt. Mạnh Trúc Vận tự xưng là hạo nguyệt tinh thần trong hoàn vũ, nhưng trong mắt Lục Vũ, há nào không phải tồn tại tựa như kiến hôi? Chút kiến hôi, nàng bất quá chỉ đắc ý nhất thời, lại há có thể bị Lục Vũ để ở trong lòng. "Không nghĩ tới, ta thế mà lại tai ương chuyển thành phúc, Cửu Long Bá Thể Quyết đột phá đến tầng thứ hai!" Lục Vũ bỗng nhiên chú ý tới sự thay đổi của thể phách mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4817313/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.