“Tiểu tử, ngươi muốn chết!” Đoạt Tâm Lão Tổ thật sự đã nổi giận, hắn cảm giác mình như bị con kiến hôi trước mắt này trêu đùa vậy. Một phàm nhân như thế này, vậy mà lại có thể dưới uy áp của hắn bình yên vô sự. Thậm chí, còn mượn nhờ áp lực của hắn, đột phá cảnh giới! Đây là sỉ nhục! “Tiên Thiên lại như thế nào, sự tồn tại như kiến hôi, lão tử sẽ móc tâm của ngươi ra!” Đoạt Tâm Lão Tổ chợt vươn tay, một đạo vuốt được linh lực ngưng tụ ra, liền chộp tới Lục Vũ. Xong rồi! Lần này, phàm nhân này chắc chắn chết chắc! Mạnh Trúc Vận nhắm mắt lại, nàng đã tin chắc, phàm nhân trước mắt này chết chắc rồi! Đoạt Tâm Lão Tổ, ở Trung Thổ nhưng lại là sự tồn tại từng tiêu diệt một Hạ Tiên Môn. Vừa rồi chẳng qua Đoạt Tâm Lão Tổ vô ý giết hắn, nhưng bây giờ Đoạt Tâm Lão Tổ đã động sát cơ, thì phàm nhân này làm sao còn có thể sống sót! Ngay vào lúc này, trong sơn động bỗng nhiên truyền đến âm thanh lạnh lùng của Lục Vũ. “Ngươi còn dám kêu gào, thì không phải là chết đơn giản như thế đâu.” Lục Vũ lạnh giọng nói. Cái gì! Mạnh Trúc Vận mở to mắt, nhìn Lục Vũ với vẻ khó có thể tin được. Ngay cả Đoạt Tâm Lão Tổ cũng sững sờ tại chỗ, hắn lăn lộn trong tu hành nhiều năm, chuyện gì mà chưa từng trải qua. Con kiến hôi Hậu Thiên trước mắt này, quá bình tĩnh rồi! “Huyền Chu Thư Viện cứ phái một phàm nhân ra chịu chết sao, giấu đầu hở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4817304/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.