Lục Vũ sắc mặt như thường, thực tế Đổng Thần Y nói không sai. Cho dù là Thiên Đế Thái Càn thân là thiên tài, kinh nghiệm cũng là do dược liệu vô tận và đan phương của gia tộc tích tụ ra. "Đúng vậy, Vũ nhi. Tỷ tỷ ngươi dù sao vẫn còn yếu ớt, hay là cứ để Đổng Thần Y tới y trị trước đi." Vũ Nhu phu nhân nói. Cũng không phải Vũ Nhu phu nhân không tin tưởng con trai, chỉ là hiện tại Lục Lãnh Sương vẫn nằm ở trên giường, làm mẫu thân căn bản không muốn mạo hiểm, vẫn muốn chọn một phương thức ổn thỏa hơn. "Đứng ngây ra đó làm gì, còn không mau đưa thuốc qua đây?" Đổng Thần Y phân phó nói với học trò y quán phía sau. Học trò y quán hoàn hồn lại, vội vàng bưng thuốc đưa đến tay một nha hoàn, để nha hoàn đó đút cho Lục Lãnh Sương. Lục Vũ đứng ở một bên, cũng không nói gì. Dù sao đây là quyết định của mẫu thân mình, hắn không có khả năng trước mặt ngoại nhân mà ngỗ nghịch mẫu thân mình. "Thuốc này ta không uống, Tiểu Vũ, đem đan dược ngươi luyện chế ra đi, ta tin tưởng ngươi!" Lục Lãnh Sương đột nhiên nói. Lời này vừa ra, trong phòng lập tức một mảnh tĩnh lặng. Đổng Thần Y thở dài một tiếng, vuốt râu nói: "Đại tiểu thư, thuốc của lão phu tuy đắng, nhưng lại có lợi cho việc bài trừ Nhuyễn Cốt Tán, ngươi vẫn nên uống đi." Vũ Nhu phu nhân cũng khuyên nhủ: "Sương nhi, đừng làm càn!" "Ta không làm càn, nương, người cứ tin Tiểu Vũ một lần đi!" Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4817290/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.