Đương nhiên, hiện tại phương tiểu thiên địa này, tuy rằng vẫn đang trong trạng thái hư hao, nhưng những thứ có thể trữ tồn lại so với túi trữ vật không biết cao gấp bao nhiêu lần. Lục Vũ dùng thần thức, đem đá vụn trong một đại điện của Bắc Đẩu Thiên Tông thanh không, dùng làm đại điện để sử dụng. "Ngụy Vương đã chết rồi, vậy những thứ này sao không để bản thân thu lấy?" Lục Vũ tâm niệm vừa động, lập tức trong túi trữ vật bộc phát ra lực hút cường đại, đem đan dược, binh khí trong kho của Ngụy Vương toàn bộ bỏ vào trong túi. Những đan dược và binh khí này, phần lớn đều là một số phàm phẩm, đối với Lục Vũ mà nói cũng không có lực hấp dẫn quá lớn. Bất quá, những thứ này nếu như dùng để chiêu mộ người, lại có tác dụng rất lớn. Lục Vũ hiện tại có được tiểu thiên địa do Bắc Đẩu Thiên Tông lưu lại, một tông môn sơ hình bắt đầu hiện ra trong đầu, bất quá đây cũng chỉ là suy tư một lát liền không nghĩ nhiều nữa. Muốn sáng lập một tông môn, con đường phải đi vẫn còn rất dài. Lục Vũ đi ra ám đạo, nói với nữ tử vẫn đang chờ đợi ở bên ngoài: "Bên trong vẫn còn không ít tiền tài, các ngươi chia nhau đi, sau này cũng có chỗ dựa tốt." Trong kho tàng của Ngụy Vương, Lục Vũ cũng không lấy đi những kim ngân châu báu đó. Ở kiếp trước dù sao trên đường đi, Lục Vũ rất rõ ràng, nếu như tương lai đột phá Tiên Thiên, vậy thì tiền tài phàm tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4817280/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.