"Đan điền của ta bị phế rồi!" "Tiền bối tha mạng, tiểu nhân có mắt không biết Thái Sơn, tha cho ta đi!" Từng trận tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tiếp, sau đó dần dần tiêu tán, chỉ để lại từng bộ thi thể. Lục Vũ không hề lưu thủ, xuất thủ liền là sát chiêu. Đám người này đã muốn giết hắn, hắn cũng không cần thiết phải nhân từ với đám người này. Muốn trách, thì trách bọn họ theo nhầm chủ tử. Trong nháy mắt, tình hình liền ngay lập tức bị nghịch chuyển, đại trận sụp đổ tan tành, một đám cao thủ Hậu Thiên cửu tầng vốn khí thế hung hăng, bị Lục Vũ từng người đánh bại. Những chiêu thức nhìn như khí thế cuộn trào kia, trong mắt Lục Vũ, toàn là sơ hở. Thường thường Lục Vũ một quyền đánh tới, chiêu thức của những cao thủ kia liên tiếp bị phá chiêu, thậm chí một số người bị Lục Vũ một quyền đánh vào trên bụng, ngay cả chân khí cũng không thể điều động chút nào. Lục Vũ từ đại trận đi ra, như sói lạc bầy dê, không người nào có thể địch lại. Phốc phốc phốc! Từng tiếng hừm trầm đục vang lên liên tiếp, các cường giả Hậu Thiên liên tiếp ngã trên mặt đất, không còn hơi thở. Các mạc liêu cuối cùng cũng sững sờ, rốt cuộc cường giả này từ đâu tới, vậy mà lại nhanh nhẹn dũng mãnh đến mức không thể tin nổi! Ngụy Vương trong tay cầm chén rượu, vẫn cố gắng trấn định, nhìn về phía Lục Vũ nói: "Ta không nhớ đã từng trêu chọc cường giả như ngươi, ngươi rốt cuộc là ai?" "Không nhớ sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4817267/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.