Sương mù, động thực vật nguy hiểm! Ánh mắt Trương Phàm loé sáng lên, vội vàng hỏi: “Ở đấy có linh khí sao?”
“Linh khí rất nồng đậm! Còn nồng đậm hơn so với bên này của chúng tôi!” Tần Kiến An nói: “Nhưng... Cho dù là chỉ thăm dò khu vực bên trong cũng đã có các loại nguy hiểm, cho nên muốn ở bên đó tu luyện lâu dài, căn bản là không thực tế.”
“Ở các di tích khác linh khí cũng rất nồng đậm, nhưng trên cơ bản đều không có khả năng tu luyện lâu dài!” Khổng Vân Huy nói thêm:
“Cũng giống như hai cái di tích khác trong nước ta, một cái là băng sơn tuyết địa, cái kia cực kỳ rét lạnh, âm một trăm độ trở lên! Hơn nữa còn kèm theo đủ loại nguy hiểm! Còn có một chỗ di tích, cũng chính là cái lúc trước các thế lực lớn đã từng thăm dò, cũng là di tích xuất hiện sớm nhất, bên trong linh khí nồng đậm, tài nguyên cũng rất nhiều, nhưng trọng lực bên kia lại gần ba mươi lần chúng ta bên này! Quan trọng nữa là bên kia cũng có các loại động thực vật đe doại”
“Di tích nước ngoài cũng có đặc sắc riêng, nhưng không có ngoại lệ, tất cả đều là đủ loại nguy hiểm, đến bây giờ còn chưa có phát hiện di tích mà không kèm theo nguy hiểm cực lớn!”
Trương Phàm hỏi: “Trong di tích đó có phát hiện dấu vết người hay dấu vết nền văn minh không?”
“Không có!” Tân Kiến An lắc đầu nói: “Dù sao đến bây giờ vẫn chưa phát hiện ra, có lẽ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dan-vuong-o-do-thi/3423693/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.