Tần Kiến An rời đi.
Trước khi đi anh ta còn dặn dò Trương Phàm một hồi lâu, nói cho Trương Phàm biết rất nhiều tin tức liên quan đến Định Thiên Tông.
Cuối cùng, dặn đi dặn lại Trương Phàm nhất định phải chú ý đến an toàn của bản thân.
Tuy nhiên Tân Kiến An cũng đã nói, anh ta sẽ lưu lại người của đội chấp pháp ở lại gần đây.
Không ai dám trắng trợn ra tay với hắn. Người của Định Thiên Tông không thể, Trương Kỳ Phong cũng không thể.
“Tiên sinh, vừa rồi ý của đội trưởng Tần là không truy cứu tôi nữa đúng không?” Chờ đến khi Tần Kiến An về, Lữ Hoa gấp rút hỏi.
“Nhưng nếu anh lại tái phạm, thì tôi không thể bảo vệ anh đâu!” Trương Phàm trầm giọng nói.
Thực lực của hắn bây giờ chỉ có thể so với Địa cấp trung kỳ, còn không bằng Địa cấp hậu kỳ.
Mà bất kể là siêu cấp gia tộc hay siêu cấp môn phái, hay càng là cục võ quản cường đại, đều có quá nhiều người mạnh hơn so với hắn.
Cho nên, nếu thật sự muốn trừng phạt Lữ Hoa, Trương Phàm thật đúng là không phản kháng được.
“Tiên sinh yên tâm, tôi đã triệt để cáo biệt với quá khứ rồi! Ngoại trừ khi tiên sinh ra lệnh, tôi tuyệt đối sẽ không tái phạm nữa!” Lữ Hoa nghiêm túc nói.
“Được rồi! Nên làm gì thì làm đi! Đúng rồi, chuẩn bị cơm trưa đi!” Trương Phàm sờ sờ bụng, bữa sáng chưa ăn xong đã có một đống chuyện lớn như vậy, cơm trưa nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dan-vuong-o-do-thi/3415510/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.